Hoá ra ta như kẻ đưa đò
Người luỵ đò sang được sông người quên không thèm nói giã từ
Hoá ra, ta như chú nai vàng
Người chỉ muốn lừa ta thôi
Người chỉ muốn dối ta thôi
Gọi tên ta nhé ai ơi
Để ta thấy bớt chơi vơi
Để ta cảm giác phút chốc như đang là người quan trọng
Là do ta viển vông thôi
Hoặc do ta quá trông mong để rồi
Người cười làm ta đớn đau để người mua vui
Hóa ra, ta đang giống lối mòn
Vì nhiều người bước đi qua không hề ngoảnh mặt nhìn
Lỡ mai khi ta hoá cầu vồng
Thì người có buồn hay có vui nhớ về ta không
Đôi khi nắng mưa chưa chắc đo được lòng người
Thì thôi hãy cứ vẫy tay cười đi khi lỡ có phút giây biệt ly
Khi trăm lý do được người đưa ra thành cái cớ
Có lẽ bản ngã quá lớn lúc đó của người đã khiến cho người thêm nhẫn tâm mà thôi
…
Người nhìn ta có biết có ai buồn hay không