Em à, xin em đừng nghĩ đến việc chết đi
Dù có lẽ cuộc sống này, có quá nhiều điều mỏi mệt nhỉ
Muốn thoát ra khỏi hiện tại, không để lại một dấu vết gì
Những nỗi đau mỗi ngày quyện lại, nhưng em chọn đem nó dấu hết đi
Em à, anh biết em giỏi giả vờ mình ổn lắm
Đôi mắt ấy, dù có cố giấu nhưng anh thấy sâu bên trong là tối tăm
Những câu chuyện em từng kể, giờ trở thành một khoảng lặng
Giữa chúng ta chỉ còn tồn tại những tiếng thở dài văng vẳng
Bóng tối chầm chậm
Chiếm lấy không gian
Em đó, không nói
Trầm ngâm về kiếp người nông cạn
Em viết không nhắm mắt lại
Em mới nhìn thấy những màu hồng sáng
Nên nếu ngày mai có thế này
Thì trong thâm tâm em cũng không màng
Em đừng có tự cho rằng tương lai là điều gì đó quá xa xỉ
Anh sẽ không nói lời thương hại, hay điều gì đó quá hoa mỹ
Chỉ muốn em biết, một điều duy nhất là vì
Em là lý do mà anh sống nên xin em đừng chết đi.
Em à, anh biết em giỏi giả vờ mình ổn lắm
Đôi mắt ấy, dù có cố giấu nhưng anh thấy sâu bên trong là tối tăm
Những câu chuyện em từng kể, giờ trở thành một khoảng lặng
Giữa chúng ta chỉ còn tồn tại những tiếng thở dài văng vẳng
Bóng tối chầm chậm
Chiếm lấy không gian
Em đó, không nói
Trầm ngâm về kiếp người nông cạn
Em viết không nhắm mắt lại
Em mới nhìn thấy những màu hồng sáng
Nên nếu ngày mai có thế này
Thì trong thâm tâm em cũng không màng