\"Người cô đơn hay ngồi cô đơn hát ca
Cô đơn từ lâu chớ hát bài ca sầu
Mỗi chữ ai viết ra mà sao nghe nhói lòng
Đớn đau trái tim khách qua đường
Người ta cô đơn thường bi thương hát ca
Bao nhiêu khổ đau giấu trong tình ca buồn
Tiếng hát ai cất lên làm tim ta rối bời
Ở đây cứ ôm nỗi u hoài
Ta đâu phải như thần tiên
Chẳng phủ bụi trần trên thế gian
Người đến người đi, người để đây niềm đau
Yêu nhau bao nhiêu đâu rồi không lâu chia xa
Người ra đi cho ta đếm bao ngày trôi
Lại ngóng lại trông, lại nhớ nhung gầy hao
Tương tư đêm thâu bao cuồng si chưa quên đi
Thì ra lâu nay ôm ấp hư hảo thôi\"